Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

Gửi người trong quá khứ...


Bất cứ cái gì đã trôi qua thì đều thuộc về quá khứ...

Trở về quá khứ, cố gắng tìm lại hình bóng quen thuộc
Bạn thân yêu!
Bạn có biết tôi yêu bạn nhiều lắm không?
Bạn là người vô cùng quan trọng với tôi. Thật đấy!


Trước khi gặp bạn, tôi sống khép mình trong vỏ ốc mong manh
Lặng lẽ cô đơn trong góc tối của riêng mình
Và rồi bạn đến bên tôi
Sưởi ấm trái tim tôi bằng nụ cười của nắng
Giúp tôi thêm tin yêu cuộc sống này
Và biết yêu thương bằng cả trái tim
Những câu chuyện của bạn sưởi ấm lòng tôi
Khiến tôi hạnh phúc dù chỉ trong giây lát
Ôi, tôi yêu khoảnh khắc ấy biết bao!
Và nó sẽ mãi theo tôi đi suốt cuộc đời này.

Tôi ngốc lắm phải không?
Tôi muốn làm cho bạn hạnh phúc nhưng rốt cuộc lại chẳng làm được gì cho bạn
Những gì tôi làm đều không phải là thứ bạn muốn.
Tôi nhìn thấy bạn đau, thấy bạn buồn, rơi lệ
Tôi muốn đến bên bạn, an ủi, vỗ về
Nhưng tất cả những gì tôi làm chỉ là đứng nhìn bạn từ xa
Tôi chỉ dám đau nỗi đau cùng bạn
Và cầu nguyện cho những giọt nước mắt của bạn dịu đi
Bạn hạnh phúc
Tôi vui mừng cho bạn
Đứng xa xa, ngắm nhìn bạn mỉm cười

Tôi nhút nhát lắm phải không?
Muốn bạn ở bên tôi mà không dám nói
Chỉ biết giữ hình ảnh bạn trong tim.
Bạn ở gần tôi mà sao xa vời quá
Như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm
Đẹp thật đấy
Nhưng tôi chỉ có thể ngắm nhìn từ xa mà không thể nào chạm tới

Bạn giờ đây đi trên con đường khác
Con đường mà bạn đã chọn
Con đường không có tôi bên cạnh

Tôi nhìn bạn quay lưng bước đi
Lòng đau nhói
Tôi muốn níu chân bạn
Nhưng cuối cùng lại nuốt nước mắt nói lời tạm biệt.

Từ khi yêu bạn tôi đã biết đợi chờ
Gửi tình yêu, nhận thông điệp yêu thương
Hạnh phúc ấy sao mong manh đến lạ
Bỗng một ngày bạn biến mất khỏi những trang thư
Tôi bướng bỉnh viết rồi lại gửi
Rồi chờ đợi mỏi mòn trong vô vọng


Những người khác nói gì về tôi... Tôi không cần biết
Họ cứ mặc sức chế nhạo... Tôi chẳng quan tâm
Nhưng khi những lời nói đó thốt ra từ miệng bạn, vô tình
Trái tim tôi rướm máu, bạn ơi!
Nhưng tôi có thể chịu đựng được
Chỉ vì tôi yêu bạn.

Tôi ích kỉ lắm phải không?
Tôi chỉ muốn bạn là của riêng tôi thôi
Nhưng khi bạn vuột ra ngoài tầm với
Hạnh phúc vui cười ở một nơi vui vẻ, không tôi
Bàn tay tôi buốt giá nỗi buồn
Giọt nước mắt vỡ òa trong câm lặng

Tôi không muốn níu kéo bạn
Vì tôi đã hiểu rằng bạn không thuộc về tôi
Tôi sẽ giữ tình cảm này cho riêng mình mà thôi
Và để bạn tự do

Tôi sẽ không chôn vùi kí ức này nữa
Vì mỗi khi nhớ bạn tôi lại đào nó lên
Cho dù tôi có vùi sâu đến thế nào đi chăng nữa
Tôi sẽ đem chúng thả ra biển
Trả kí ức về miền tự do

Tôi sẽ rời xa bạn một thời gian
Để xem tôi có còn đủ yêu bạn
Để quay về với bạn không
Và đến khi tôi bình tâm, thanh thản
Tôi sẽ ra biển và hét thật to:
" Gửi người tôi yêu: TÔI YÊU BẠN"

Tất cả chỉ là quá khứ...
Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi...

Rồi sẽ ổn cả thôi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét