Hôm nay có lẽ là một ngày nhiều mây. Và trong lòng tôi có nhiều mảnh vỡ.
Có những chuyện bắt buộc phải xảy ra như nó vốn dĩ phải thế. Dẫu chẳng bất ngờ gì, dẫu đã tự nhủ với lòng mình rằng đó là lẽ tự nhiên, và phải học cách chấp nhận thôi. Ấy thế mà vẫn không tránh khỏi trong lòng chút hụt hẫng xót xa. Mà cũng chẳng biết vì lẽ gì mà lại trở nên như thế. Có lẽ là bản thân đã đặt nhiều hy vọng quá chăng? Hay chỉ vì cô đơn quá lâu mà đâm ra có cảm giác thân thiết với bất kỳ ai quan tâm tới mình, dù cho biết rằng cái sự quan tâm ấy cũng chẳng hơn gì cái bố thí của một người dưng qua đường?
Trên thế gian này chẳng ai có nghĩa vụ phải đối tốt với người khác cả. Người ta tốt với nhau cũng vì một mục đích nào đó. Và lẽ dĩ nhiên là sẽ có thiện cảm với kẻ hữu dụng cho mình. Trò đời là thế! Có đi có lại mới toại lòng nhau. Nào có ai cho không ai cái gì bao giờ. Trên đời này làm gì có cái gì là miễn phí. Kể cả tình cảm thì cũng vậy thôi. Tôi đã lẩn thẩn nghĩ như thế khi tâm trạng trở nên xuống dốc một cách trầm trọng vào một ngày thời tiết thất thường vừa mưa vừa nắng, khi mà tâm trạng tôi thay đổi còn nhanh hơn cả thời tiết ngoài kia.
Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014
Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014
Nhớ thương vơi đầy
Có những chuyện, người nhớ thì vẫn nhớ, còn người quên thì cũng đã quên. Ngay cả khi chuyện đã qua rồi, ta vẫn không thể ngăn bản thân ngừng hy vọng, chờ đợi rằng một lúc nào đấy người sẽ nhớ ra. Mà đâu biết rằng có những chuyện quan trọng với ta nhưng chắc gì người đã để vào trong tâm trí. Ta coi trọng người, giữ người ở vị trí quan trọng trong tim. Nhưng cuộc sống của người bận rộn, người còn nhiều mối quan tâm khác ngoài ta. Người nói, người thương ta. Nhưng rồi vẫn lãng quên ta giữa dòng đời tấp nập. Vậy rốt cuộc, ta là gì trong lòng người nhỉ?
Nhiều lúc ta đi ngang qua những con phố quen nơi in dấu bao kỷ niệm giữa ta và người. Ta chợt nhớ đến người. Ta muốn quan tâm, nhưng lại sợ sự quan tâm ấy của ta làm phiền người. Ngày qua ngày, ta vẫn dõi theo người. Người ra sao, sống như thế nào, ta đều biết. Dù bằng cách này hay cách khác, dẫu chỉ âm thầm, lẳng lặng chẳng nói ra, ta vẫn nhớ thương người theo cách riêng của ta. Chỉ cần biết người vẫn sống tốt là ta đã cảm thấy yên lòng rồi.
Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014
Nhật ký sinh nhật 22 tuổi
Lại một ngày sinh nhật nữa đến và đi. Sinh nhật năm nay của mình có vẻ lặng lẽ hơn mọi năm. Lớn rồi, cũng chẳng thích ồn ào phô trương, chỉ lẳng lặng tận hưởng những niềm vui ngọt ngào nho nhỏ. Năm nay mình ẩn ngày sinh trên facebook, nên chỉ những ai thật sự quan tâm và nhớ đến ngày sinh của mình thì mới nhắn tin chúc mừng mà thôi.
Từ nửa đêm hôm trước Ngọc đã nhắn tin chúc mừng sinh nhật mình rồi. Vui quá. Đúng là không hổ danh bạn bè chơi thân với nhau từ hồi mẫu giáo. Mà cũng nhanh thật. Mới ngày nào còn bé loắt choắt, cùng nhau đi học, cùng nhau về nhà. Thế mà thoắt một cái, đã 17 năm trôi qua. Giờ đứa nào cũng lớn, cũng đã đi làm, bận tối mắt tối mũi với công việc.
Rồi hơn 1 giờ sáng thì My nhắn tin. Mình biết là My sẽ nhớ mà. Từ gần 1 tháng trước nàng ấy đã nhắn tin hỏi xem sinh nhật năm nay mình thích gì rồi :") Lúc nào My cũng chu đáo thế đấy. Yêu lắm cơ <3
Sáng dậy đang mơ màng ngái ngủ, mở điện thoại ra thấy 2 tin nhắn của 2 đứa bạn thân mà hạnh phúc quá. Lại ngồi rep tin nhắn một hổi. Loanh quanh thế là có 2 cái hẹn vào hai chủ nhật sắp tới rồi. Oh yeah. Vậy là lại có thêm nhiều lý do để mong nhanh đến chủ nhật rồi ~^o^~ Nói chung đi làm cả tuần cũng chỉ được nghỉ mỗi ngày chủ nhật thôi, thành ra chủ nhật với mình bây giờ trở nên quý giá vô cùng.
Từ nửa đêm hôm trước Ngọc đã nhắn tin chúc mừng sinh nhật mình rồi. Vui quá. Đúng là không hổ danh bạn bè chơi thân với nhau từ hồi mẫu giáo. Mà cũng nhanh thật. Mới ngày nào còn bé loắt choắt, cùng nhau đi học, cùng nhau về nhà. Thế mà thoắt một cái, đã 17 năm trôi qua. Giờ đứa nào cũng lớn, cũng đã đi làm, bận tối mắt tối mũi với công việc.
Rồi hơn 1 giờ sáng thì My nhắn tin. Mình biết là My sẽ nhớ mà. Từ gần 1 tháng trước nàng ấy đã nhắn tin hỏi xem sinh nhật năm nay mình thích gì rồi :") Lúc nào My cũng chu đáo thế đấy. Yêu lắm cơ <3
Sáng dậy đang mơ màng ngái ngủ, mở điện thoại ra thấy 2 tin nhắn của 2 đứa bạn thân mà hạnh phúc quá. Lại ngồi rep tin nhắn một hổi. Loanh quanh thế là có 2 cái hẹn vào hai chủ nhật sắp tới rồi. Oh yeah. Vậy là lại có thêm nhiều lý do để mong nhanh đến chủ nhật rồi ~^o^~ Nói chung đi làm cả tuần cũng chỉ được nghỉ mỗi ngày chủ nhật thôi, thành ra chủ nhật với mình bây giờ trở nên quý giá vô cùng.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)